Hôm ấy, tôi buồn lắm. Lê bước trên con đường đầy lá (có sút phải vài cái ống bơ), tôi tự hỏi mình đã vi phạm nguyên tắc sống nào mà đời khổ thế. Bỗng tôi thấy có ông cụ phúc hậu ngồi dưới gốc cây sấu. Cụ mỉm cười nhìn tôi, đó là nụ cười của người sướng nhất thế gian! Tôi mau chóng bước tới.
“Cụ ơi, làm sao để bớt khổ ạ?” Tôi hỏi.“Hỏi sai thì trả lời sao mà đúng?” Ông cụ đáp. “Bớt khổ, nghĩa là vẫn còn khổ.”“À… thế làm sao để được sướng ạ?”“Câu hỏi đó cũng có vấn đề. Sau khi hết sướng, cháu sẽ lại khổ mà thôi.”“Dạ… vậy kinh nghiệm của cụ là gì ạ?”“Nỗi khổ mỗi người mỗi khác, nhưng những người sung sướng thường có điểm chung. Kinh nghiệm mỗi người mỗi khác, song luôn có những nguyên tắc chung. Bí quyết được tự do, sung sướng thật sự là đây…”
Nói đoạn ông cụ rút trong túi ra một cuốn sách cũ. Trên bìa có ghi chữ “7 lời răn của thần Sướng” làm tôi bật cười. Tôi cầm lấy cuốn sách, nhưng chưa kịp mở ra xem thì… Bộp! một quả sấu rơi trúng đầu khiến tôi đau điếng.
Tôi choàng tỉnh, thì ra chỉ là một giấc mơ….
Tôi bị ám ảnh bởi giấc mơ đó nhiều năm (cả quả sấu khỉ gió đó nữa). Nếu thần Sướng có thật, thì 7 lời răn là gì nhỉ? Thế là cuộc hành trình đi tìm những quy luật sung sướng của tôi bắt đầu. Trải qua bao nhiêu thăng trầm, có thể nói, tôi đã tìm ra chúng. 7 nguyên tắc Sống Sung Sướng. Nó đã giúp tôi tự do, nay hi vọng giúp được bạn!
Thứ hay làm chúng ta khổ nhất là gì? Có lẽ là một kỷ niệm cũ không hay ho thi thoảng lại gõ cửa. Thật khó để tha thứ cho một ai đó đã từng làm ta tổn thương, hoặc thậm chí là những việc chính bản thân mình đã làm. Nhưng dù sao đi nữa, chúng đã là quá khứ rồi, việc ngẫm nghĩ về chúng chỉ càng làm khắc sâu thêm nỗi khổ. Hãy học cách tha thứ, hãy bỏ xuống những chiếc ba-lô nặng trĩu trong tâm hồn ấy, để có thể bước đi nhẹ nhàng, sung sướng trong hiện tại, và tương lai.
Người ta thường cố tạo dựng những hình ảnh đẹp đẽ trong mắt của người khác, và cố gắng duy trì hình ảnh đó, cho tới khi nó sụp đổ, họ đau khổ. Do đó, tốt nhất là đừng cố tạo ra hình ảnh nào trong mắt ai cả. Mỗi người là một họa sĩ của riêng mình, hãy để tự họ vẽ ra hình ảnh của bạn trong mắt họ, thông qua những gì bạn làm, chứ không phải là những gì bạn nói hay cố gắng thanh minh với họ. Hãy cứ làm điều tốt, và cuộc đời (chứ không phải ai đó) sẽ ghi nhận công sức của bạn.
Chẳng có thứ gì tồn tại mãi mãi, và nỗi đau cũng không thoát khỏi quy luật này. Nỗi đau đến, sớm muộn nó cũng sẽ phải đi. Nhưng con người ta thường mất kiên nhẫn, họ muốn nỗi đau trôi qua thật nhanh, nhưng nó không qua đi, nên họ càng sinh thêm bực bội. Mặc dù thời gian sống trên cuộc đời thật ngắn ngủi, nhưng hãy học nghệ thuật của sự kiên nhẫn, và cho người thầy thuốc thời gian…. thêm chút thời gian để chữa lành vết thương lòng. Hãy kiên nhẫn, kiên nhẫn, kiên nhẫn… kiên nhẫn, rồi mọi thứ sẽ qua.
Hạnh phúc đâu là gì khác, ngoài một trạng thái của tâm trí? Mà tâm trí thì là của ai? Của bạn chứ ai. Do vậy, thật là dại dột nếu cứ chờ đợi một ai đó làm cho bạn hạnh phúc. Vì trừ khi có năng lực siêu nhiên, chứ chẳng bao giờ có ai đọc được hoàn toàn suy nghĩ hay hiểu hết mọi nhu cầu mà tâm trí bạn đang lên tiếng. Bạn mới là người hiểu rõ nó nhất, và chỉ có bạn mới làm nó hạnh phúc. Hãy dành thời gian tìm hiểu, khám phá bản thân, và học cách tự giúp mình hạnh phúc từ hôm nay.
Mỗi chúng ta đều có sự độc đáo riêng, hành trình của mỗi chúng ta sẽ khác nhau. Nên chẳng ích gì khi bạn so sánh cuộc đời của mọi người với nhau (đặc biệt là của bạn với người khác). Vì ai mà biết được, khi bạn đang ngồi than vãn “ước gì mình giống như họ” thì họ cũng đang thầm ước được giống như bạn? Và đích tới của mỗi người như thế nào, thì khi đến đó mới biết được. Do vậy, đừng mất thời gian ngồi tưởng tượng, nếu bạn dành 60 giây để so sánh, bạn đang mất đi 1 phút để lập kế hoạch, hành động trên cuộc hành trình của chính mình!
Cổ nhân đã dạy, chỉ có hành động mới tạo ra kết quả. Nhưng thời đại thông tin, ai cũng thích bơi lội trong một cái hồ chật chội những lý thuyết, triết lý… mà chẳng chịu bơi ra đại dương hành động. Bạn đã được tạo hóa ban cho một khối óc tuyệt vời, cùng những bản năng tốt nhất, hơn mọi loài sinh vật rồi. Hãy thôi nhặt nhạnh những kinh nghiệm thừa thãi, hãy trang bị hành lý của bạn thật gọn nhẹ với những nguyên tắc sống đúng đắn, hãy kết nối với nguồntrí tuệ bên trong bạn và hành động!
Nếu như bạn không phải đau đầu giải quyết nạn đói của thế giới, hay tìm ra vắc-xin để ngăn chặn dịch bệnh zombie khủng khiếp đang hoành hành. Hãy mỉm cười! Những vấn đề bạn đang gặp phải chỉ là hạt cát so với cả thế giới… song sau khi cười xong, hãy tìm cách giải quyết hạt cát đó nhé. Phải giải quyết được vấn đề của mình tốt, bạn mới giải quyết được vấn đề của người khác!
Hôm ấy, tôi sướng lắm, vừa đi vừa nhảy chân sáo trên đường, bỗng… tôi không tin vào mắt mình nữa. Trước mắt tôi là cụ già phúc hậu ngày xưa mình gặp trong mơ. Cụ đang đứng chống gậy dưới gốc cây sấu, và tặng tôi một nụ cười của người sướng nhất thế gian. Tôi định chạy lại chỗ cụ thì vấp phải một quả sấu và ngã dập mặt.
Tôi choàng tỉnh, thì ra lại là một giấc mơ…
Cảm giác đau vẫn còn. Nhưng tôi mỉm cười, và không bực bội như ngày xưa. Quả sấu đó thật đáng yêu, nó nhắc nhở tôi một điều rằng, dù thế nào đi nữa, nó chỉ là một giấc mơ đã qua, nó đã trở thành quá khứ. Điều quan trọng là tôi vẫn đang còn sống, còn được viết Blog, còn được sung sướng!
Nguồn : fususu.com
Link nội dung: http://lichamtot.com/7-nguyen-tac-song-sung-suong-ybox-a21634.html